Anh là anh của người ta
Anh là anh của người ta
Làm sao có thể?! Cơ mà… vẫn mong!
Giá như anh hiểu nỗi lòng
Để tôi khỏi phải ngóng trông đêm ngày…
Men nào cũng đắng, cũng cay
Thương tôi ngốc dại lỡ say men tình!
Liêu xiêu vì một bóng hình
Vào ra thơ thẩn mơ mình thành đôi.
Nhưng xin đừng bạc như vôi
Bỏ quên người ấy vì tôi hỡi người!
Dẫu đau tôi vẫn mỉm cười
Chúc anh hạnh phúc, suốt đời bình an.