Anh đợi em dưới hiên nhà
Nếu đã thấy cuộc tình này mỏi mệt
Đi đi em… ra với nắng chân trời
Nhẽ ở đó vui hơn thì ở lại
Còn chênh vênh… anh vẫn đợi đấy thôi!
Nếu cảm thấy tù túng tháng ngày qua
Bao kỷ niệm ném đi đừng nhớ nữa
Một bữa nào lòng tan hoang nát vỡ
Về hỏi anh… anh cất dưới hiên nhà!
Nếu đã thấy lòng này giờ chật hẹp
Không đủ em quẫy đạp một đời người
Cứ bình thản bởi nhân gian rộng mở
Mỏi chân cuộc hành trình về với anh thôi!
Nhưng nếu lỡ trái tim em nguội lạnh
Nhắc tới chuyện chúng ta chẳng muốn nghe nhiều
Nhìn mắt anh buồn chẳng ghét chẳng yêu
Ừ lúc đó… cứ bình yên nghe anh nói
Chuyện tình đã qua có cả niềm vui lẫn vời vợi
Anh đàn ông thô ráp gân guốc vụng về
Em mềm nhỏ, yếu ớt, nhiều mộng tưởng
… Anh đâu dám giam cầm đoá hoa nhỏ lắm đam mê
Anh sẽ ngồi lại nơi hai đứa thường hò hẹn
Đọc lại bài thơ năm ấy em làm
Kỳ lạ quá lòng dạ con người em nhỉ
Tưởng vừa đủ rồi lại phản trắc tham lam…
Cứ bình yên với những việc em làm
Anh chờ đợi ngày em trở về bên hiên nhà xin san bớt vài kỷ niệm
Anh sẽ đọc lại bài thơ ngày đầu tiên em đến
Chắc gì em đã thẹn thùng giống ngày ấy thương anh!
P/s:
Amanda: – Tôi có thể chế ngự anh khá tốt, tôi tin thế!
Jack: – Em không bao giờ nên nói điều đó với một người đàn ông. Nó chỉ càng khiến tôi muốn chứng tỏ là em đã sai mà thôi.
( Lisa Kkeypas)
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nồng nàn phố.