Mệt mỏi rồi ta biết tựa vào đâu ?
Mệt mỏi rồi anh biết tựa vào đâu
Chẳng phải con sẻ non mỏi cánh bay ghé góc hiên xưa mà dựa
Đan thêm miếng rơm cho tổ con thôi rùng mình thêm nữa
Ủ ấm thêm đi mặc kệ bão giông về
Mệt mỏi rồi anh biết tựa vào đâu
Chẳng phải con sẻ non mỏi cánh bay ghé góc hiên xưa mà dựa
Đan thêm miếng rơm cho tổ con thôi rùng mình thêm nữa
Ủ ấm thêm đi mặc kệ bão giông về
Mệt mỏi rồi thôi gỡ cái mặt hề
Gắn nụ cười trên môi, thảo mai với ai ngày qua ngày thêm nặng
Ngọt ngon với ai mà tự lòng thêm đắng
Để tự hỏi bản thân “Đâu mới phải là mình”
Mệt mỏi rồi mới chợt nhớ gia đình
Chếnh choáng cơn say mới thèm được nghe “Về ăn cơm” ngày xưa mẹ gọi
Ngán những cuộc vui mới thèm đòn roi, mới mong lời mẹ nói, Hư thân !!!
Mệt mỏi rồi thôi tìm chỗ dừng chân
Cần lắm những an yên, nhưng mấy ai cho? Họ còn bận đi hoài đi mãi
Họ chỉ ghé qua thôi mà mình khờ… mê mải
Cặm cụi ngồi tô… vẽ hạnh phúc… một mình
Mệt mỏi rồi nên cứ thế lặng thinh
Ngàn khuôn mặt ngoài kia hỏi có ai ghé ngang mà ngồi cùng mình tâm sự?
Thà như con sẻ non ghé đầu ngủ yên, mơ một giấc trưa để thôi còn trách cứ.
“Mệt mỏi rồi ta biết tựa vào đâu”
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Một Thứ Bỏ Đi – Theo Girly.vn