Không có anh, em vẫn cứ là em
Không có anh, em vẫn cứ là em
Vẫn ngông nghênh dù đôi lần ngốc nghếch.
Vẫn bướng ngang mặc người ta không thích
Vẫn bất cần dù đời bất chợt…buồn-vui.
Không có anh,vẫn cứ là em thôi
Đôi chân nhỏ vẫn bước dù hơi vội
Miệng vẫn ca khúc tình không đầu cuối
Môi vẫn cười mặc nhớ đến chơi vơi
Không có anh em vẫn cứ tuyệt vời
Vẫn váy tung tăng điểm son môi xuống phố
Vẫn điệu đà với người chưa kịp nhớ
Vẫn thẹn thùng má ửng bởi chàng “”thơ”
Không có anh phố vẫn chẳng hững hờ
Thu gói ghém sắc duyên trong vành lá
Nắng vẫn phủ bên thềm không khác lạ
Nghiêng chao hoàng hôn.. Lả tả.. Chiều buông.!
Không có anh ,em vẫn thoáng chút buồn
Thoáng một nhịp trái tim… luồn… băng giá
Nhưng anh à …!không có anh em vẫn là em nhé.
Vẫn dịu dàng xuống phố, vẫn nghiêng nụ cười che……!!!
Vẫn một mình với một thoáng cà phê
Vẫn ngốc nghếch đến lề mề như trước
Vẫn lữ khách độc hành đời xuôi ngược
Nhưng vẫn là em …dù anh bước ngang tim.
—
11/9/2014