Cà phê đắng – Tản mạn đầu năm
Một chút trắc ẩn, một chút bâng quơ, một chút hài lòng nghĩ về cuộc sống, mô phỏng cách hành văn của một đứa em để tản mạn một chút về ý niệm cuộc sống.
NGỘ: một khoảng thời gian nói ngắn không nhắn nói dài không dài nếm trãi những trãi nghiệm của cuộc đời để ngộ ra rằng cuộc đời đơn giản hay phức tạp, sung sướng hay khổ đau hóa ra cũng chỉ do cách nghĩ của mỗi người. Ta nói chặn đường đang đi là khó…ừ, nó sẽ khó và đầy trắc trở, nếu đầu hàng… là thua cuộc với khó khăn…, ta nói chặn đường đi là dễ..nó sẽ dễ nếu ta tự tin và vững chải bước đi, đừng tuyệt vọng, có thể sẽ thua…nhưng sẽ thua trong chiến thắng. Thất bại là mẹ của thành công….nhưng cũng nên nhớ ra một điều ngược lại, thành công cũng chỉ là con của thất bại….nên học từ thất bại chứ không phải ngạo nghễ với thành công.
CHẤP: Thật ra , cái thất bại lớn nhất mà con người không vượt qua được bởi chỉ chứ CHẤP, khó ai thừa nhận sự sai trái hay thất bại của chính mình, sợ mất đi hiện tại , chấp thân, chấp danh, chấp sắc…..Nói rất dễ, buông bỏ ắt thanh tâm, khó, khó cực kỳ …nghe, thấy, học…vẫn không được, hình như chỉ trãi nghiệm, chỉ thất bại mới khiến thật sự ngộ ra. Mọi cái rồi sẽ thay đổi, sẽ mất đi…hà cớ gì phải CHẤP.
SÁCH: Cuộc đời của mỗi con người cũng giống như một quyển sách, có thể ngắn, có thể dài, có thể hay, có thể dở. Rất khó cân bằng và đánh giá lẫn nhau, bởi tác giả và hoàn cảnh xuất thân mỗi quyển sách không giống nhau. Đúng hay sai điều có những điều để ta học tập, học để hành hay học để tránh còn là do suy nghĩ và quyết định mỗi chúng ta. Nhận thức hành động để cho ra nhận định đúng, không ai đúng hoàn toàn cũng không ai sai hoàn toàn, đúng hay sai còn là do cảm nhận của mỗi người. Đừng công kích, đừng chỉ trích bởi chúng ta là chúng ta chứ không phải là người trong cuộc.
HIỆN TẠI: Một câu chuyện của Thiền bỗng làm cho ta ngộ ra rằng, Hiện tại chỉ là hiện tại, hiện tại đó rồi cũng sẽ trở thành quá khứ, hiện tại đó chưa chắc đã là tương lai, hiểu và chấp nhận, trân trọng hiện tại, trân trọng những khoảnh khắc đang sống, nổ lực hết mình cho những điều ta đang có, sống hết mình, sống hết trách nhiệm như hôm nay là ngày cuối của cuộc đời, để mai sau sẽ giảm đi những điều làm ta hối tiếc vì đã bỏ qua.
TÌNH YÊU VÀ VĨNH CỬU: Tình yêu của con người hóa ra cũng chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước hiện hữu đấy, sáng đẹp đấy nhưng cuối cùng cũng chỉ là cảm giác của khoảnh khắc. Không có lời hứa trường tồn với thời gian, không có cái gì gọi là bất biến quy luật của cuộc sống là luôn luôn vận động, luôn luôn đổi thay. Không có thứ chất lượng nào vững bền trước vòng xoáy của thời gian, mọi sự thay đổi đều xảy ra, nhưng tốt hơn, hay xấu hơn còn do bàn tay vung tạo của chính ta.Bởi thế, đừng bao giờ nói yêu ai mãi mãi…suỵt, chỉ nói yêu thôi đừng nói là mãi mãi, bởi vì hai từ này….không có thực.
TIỀN: (Chứng kiến từ những gia đình thất bại) đằng sau những khoản thời gian hạnh phúc trong thời hạn bảo hành của tình yêu người ta lại rơi vào toan tính hơn thiệt của nhau, vợ thủ riêng cho vợ, chồng thủ riêng cho chồng…chẳng biết từ bao lâu chữ TIỀN trở nên lớn dần trong gia đình, nó trở thành sợi dây liên kết, quyết định duy nhất cho mối quan hệ giữa hai người. TIỀN thao túng người quay sang trở mặt, họ bỗng chửi bới nhau, mạt sát nhau, quy kết tội tình cho nhau…Thanh lý cho Bản hợp đồng cung cấp dịch vụ hạnh phúc của hai người quy đổi thành chữ Tiền để ném vào nhau…chua chát
“ĐẮNG LÒNG”: Cái phủ phàng trước sự băng hoại đạo đức của con người. Cha mẹ nuôi con biết bao khổ cực, con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày. Những ngày cuối đời người cha. bà mẹ già bị bỏ bê sống cơ cực, bạc đãi để rồi khi lìa khỏi cuộc đời được con cháu tổ chức cái đám tang, đám dỗ tiệc tùng hoàng tráng cho nở mặt nở mày. Cứ mỗi cuối tuần được đưa lên chùa cầu siêu, niệm Phật ấy chỉ với một mục đích, phù hộ con cháu ăn nên làm ra…Hóa ra cái giá trị duy nhất sau cùng chính là những điều có thể làm ….sau khi chết frown emoticon
…..
P/s Khuya rồi…ngủ thôi..
Cà phê đắng