Bella Bakst từ cô gái tự ti vì hỏng mắt đến stylist đình đám
Với những bạn trẻ hứng thú với giới thời trang, Bella Bakst không phải là một cái tên xa lạ. Cô là một stylist kiêm influence truyền cảm hứng, nổi tiếng với câu chuyện vượt khó đầy nghị lực. Cô không may mất đi một bên mắt khi mới 4 tuổi, và đã giấu nhẹm điều đó suốt nhiều năm liền.
Tuy nhiên, Bella Bakst không chịu đầu hàng số phận, quyết tâm thay đổi cuộc đời. Dưới đây là chia sẻ của nữ stylist truyền cảm hứng:
“Bạn sẽ gọi tôi là một ‘cuốn sách mở’. Một Bạch Dương thực thụ sinh vào ngày Cá tháng Tư, tôi rất thích những chiếc váy vải tuyn dài và tôi có tiếng cười to, chân thật. Thông thường, tôi sẽ chia sẻ khá nhiều những gì bạn muốn biết và sự cởi mở của tôi khiến việc xuất hiện trên Internet và công việc qua mạng xã hội trở nên dễ dàng. Là một người có tầm ảnh hưởng, tôi sẵn sàng chia sẻ mọi thứ về thời trang và nét đẹp tự nhiên — nhưng đã có một khoảng thời gian dài, tôi không chia sẻ câu chuyện của mình nữa. Trong nhiều năm, tôi đã gần như không tiết lộ với ai rằng một bên mắt của mình không còn nhìn thấy ánh sáng nữa, nhưng bây giờ, tôi tự hào về cách tôi đã chấp nhận những khác biệt trên cơ thể như một phần quan trọng trong hành trình của mình.
Vào khoảng năm tôi lên 4 tuổi, tôi bị phù toàn bộ mắt trái sau một loạt các vấn đề phức tạp, và cuối cùng, tôi đành phải khép cánh cửa này mãi mãi. Trước khi 18 tuổi, tôi hầu như không nói với ai về điều này, mặc dù ai cũng chắc chắn rằng mắt tôi có vấn đề. Chúng không đối xứng và thường xuyên ở vị trí chéo nhau. Bất cứ khi nào ai đó hỏi về đôi mắt của tôi, tôi sẽ phớt lờ nó, coi nó như một điều không tốt và chuyển chủ đề một cách nhanh chóng.
Có thể bạn đang tự hỏi làm thế nào mà một người chỉ còn một mắt lại có thể che giấu sự thật rằng mắt còn lại của họ chỉ là mắt nhân tạo? Nhưng tin tôi đi, tôi đã cố gắng đảm bảo không ai có thể nhìn thấy con mắt, thường là bằng cách che nó (và một phần bên khuôn mặt) với một tấm màn che tóc một bên. Ngay cả khi gia đình và người bạn đời ủng hộ, tôi chưa bao giờ cảm thấy thoải mái. Tôi luôn sợ hãi sẽ bị từ chối khi mình mở lời về con mắt bị mất đó.
Ngẫm lại quá khứ, tôi biết chính xác lý do tại sao tôi cảm thấy cần phải che giấu việc “một bên cánh cửa” bị mất. Những đứa trẻ rất tàn nhẫn! Là một cô gái lớn lên vào đầu những năm 2000 — trước khi các kế hoạch chống bắt nạt được áp dụng ở mọi trường trung học trên thế giới — tôi đã làm mọi cách có thể để phù hợp và hòa nhập với các bạn cùng trang lứa, để không bị chế giễu về tính cách hoặc ngoại hình của mình.
Chẳng hạn như, việc mua quần áo cũ mà tôi không thực sự thích và không ngừng tìm kiếm màu son hoàn hảo. Tôi tin rằng nếu tôi mua đúng màu son, mọi người sẽ dễ dàng chấp nhận tôi hơn. Tôi đã đi qua mọi thương hiệu make-up lớn vào năm 2008 để tìm kiếm thỏi son đó. Tôi đang cố gắng ép mình hòa nhập với nhận thức của xã hội về vẻ đẹp “bình thường”, thay vì đầu tư vào vẻ đẹp của riêng tôi.
Mặc dù vậy, tôi cảm thấy như mình đang giữ một bí mật to lớn và khủng khiếp, và tôi đã mang nó theo suốt nhiều năm. Sau lần hẹn hò thứ hai với một chàng trai mà tôi thực sự thích vào năm thứ hai trung học, tôi đã nói với anh ấy về mắt nhân tạo của mình. Anh ấy đáp lại bằng cách gọi tôi “Thật là dị hợm!” Và chúng tôi không bao giờ nói chuyện nữa.
Chỉ cho đến khi tôi từ bỏ những điều ngu xuẩn trước đó và chấp nhận phong cách cá nhân của mình, tôi mới thực sự yêu thời trang. Tôi luôn tìm thấy cảm giác bình thường và thoải mái trong quần áo, và không có gì ngoài tình yêu thời trang đầy màu sắc đã thay đổi tâm trạng của tôi. Không thể phủ nhận rằng một đôi giày tốt có thể cải thiện cảm xúc cho tôi. Thời trang và quần áo là ‘bộ giáp vật lý’ mà tôi sử dụng để tự tin khoác lên người.
Sau khi chuyển đến New York vào năm 2015 để theo đuổi ước mơ làm việc trong lĩnh vực thời trang, tôi đã tìm thấy một cộng đồng bạn bè tuyệt vời trong không gian blogger và người có tầm ảnh hưởng. Ngoài mạng xã hội, tôi bắt đầu làm trợ lý thời trang tự do tại các cơ quan tạp chí in ấn. Vào năm 2017, một trong những người bạn thân nhất của tôi, Christine Buzan, đã đề nghị tôi tham gia vào một chiến dịch quảng bá online cho một nhãn hiệu nội y. Chủ đề của chiến dịch là thách thức các tiêu chuẩn sắc đẹp. Tôi đã do dự, nhưng cô ấy đã động viên rất nhiều nên cuối cùng tôi quyết định hòa mình vào nó.
Ngày tôi đến phim trường cho chiến dịch quảng bá nội y, mọi người chú ý đến tôi và dường như họ cũng hứng thú với việc chứng kiến cuộc sống với ‘một nửa ánh sáng’ diễn ra như thế nào. Thật ngạc nhiên là tôi cảm thấy dễ dàng bày tỏ hơn so với những gì tôi tưởng tượng trước đây. Thực tế, điều đó rất tuyệt vời. Chia sẻ về cuộc đấu tranh với ngoại hình của mình là điều mà tôi cho rằng người khác sẽ không hứng thú khi nghe về nó, nhưng tôi nhận ra rằng mình có thể giúp những người giống mình không cảm thấy cô đơn nữa.
Khi chiến dịch đi vào hoạt động, tôi đã chia sẻ nó trên các nền tảng mạng xã hội của riêng mình và chờ xem những người theo dõi của tôi sẽ phản hồi như thế nào. Tôi đã rất lo lắng rằng mọi người sẽ khủng bố tôi với những phản hồi tiêu cực. Mặc dù bây giờ là một người có tầm ảnh hưởng, nhưng trước thời điểm này, tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng một bài đăng trên mạng xã hội có thể đánh dấu một thời điểm quan trọng như vậy của cuộc đời tôi.
Sau khi đăng lên Instagram, tôi đã bị choáng ngợp bởi lượng tin nhắn đổ về từ khắp nơi. Những cô gái trẻ 16 tuổi đã nhắn tin cho tôi để chia sẻ những câu chuyện của họ, rất nhiều trong số đó lặp lại câu chuyện của chính tôi. Một người bạn thậm chí còn kết nối tôi với một phụ nữ khác trong ngành và cô ấy cũng trải qua cảm giác tương tự với chứng mù lòa. Tôi đã gặp Ashlee của BeEyeConic và chỉ với 5’ làm quen, tôi hoàn toàn trở nên cởi mở. Tôi đã kể cho cô ấy nghe tất tần tật câu chuyện về cuộc đời mình và dường như cảm xúc cởi mở của tôi khi đứng trước cửa hàng Starbucks khiến cô ấy ‘nổi da gà’. Nói chuyện với cô ấy, tôi cảm thấy rằng những người khác cũng đang trải qua những điều tương tự như vậy, và hoàn toàn không có lý do gì để tôi cảm thấy bất an hoặc che giấu hành trình của mình. Tôi bắt đầu cảm thấy được tiếp thêm sức mạnh bởi những gì khiến tôi khác biệt — không sợ hãi.
Đã vài năm trôi qua kể từ lần đầu tiên tôi chia sẻ câu chuyện của mình, và cho đến ngày nay tôi vẫn nhận được tin nhắn hỏi về quyết định mở lòng của mình. Đôi khi họ nói về chứng mất mắt, lúc khác là bệnh tật, lo lắng, rụng tóc hoặc các cuộc đấu tranh về thể chất và cảm xúc khác. Tất nhiên, tôi đã chia sẻ công bằng về những nhận xét ác ý về ngoại hình của mình, nhưng không có gì tàn nhẫn hay đáng lo ngại bằng những điều tôi tự tạo ra trong đầu khi tôi chắc chắn rằng tôi không bao giờ để con người thật của mình thể hiện ra. Hóa ra, cả thời gian qua tôi chỉ làm bản thân sợ hãi.
Cởi mở trên mạng xã hội là điều vô cùng tích cực và tôi cảm thấy được giải thoát sau khi nhận được bằng chứng cụ thể rằng tôi không cần phải cảm thấy có lỗi về ngoại hình của mình. Điều đó cũng giúp tôi có cuộc trò chuyện cực kỳ quan trọng với bản thân: một cuộc trò chuyện về giá trị bản thân, cách kẻ mắt và lý do tại sao chụp ảnh để chéo mắt là hoàn toàn ổn.
Mặc dù thực tế là tôi chưa gặp hầu hết những người nhắn tin cho tôi về việc tôi bị mất mắt, nhưng tôi cảm thấy như tôi có một cộng đồng nhỏ của riêng mình, ủng hộ tôi trong suốt hành trình của mình. Đó không chỉ là một cuộc trò chuyện một chiều về một khao khát được chấp nhận đã được gieo mầm từ lâu; đó là sự chấp nhận, dưới hình thức trao đổi tin nhắn vào đêm khuya, tình bạn ảo và giúp đỡ lẫn nhau thông qua các cuộc đấu tranh về hình ảnh bản thân. Những người theo dõi đã chỉ cho tôi những hướng dẫn chuyên sâu về cách đánh mắt cho hình dáng mắt độc đáo của mình và thậm chí còn hướng dẫn tôi cách tìm hiểu thế giới của mi giả và keo nối mi.
Bây giờ, tôi không còn sợ hãi khi bị bắt nạt trên Internet vì mắt hoặc ngoại hình của mình. Đó là một khái niệm khó hiểu đối với tôi, nhưng giờ tôi biết rằng bất cứ ai chế giễu người khác vì sự khác biệt là hành động cho thấy họ đang phản ánh sự bất an của mình lên người khác. Thỉnh thoảng tôi vẫn có những ngày tồi tệ, nhưng chúng rất ít và hiếm khi xảy ra. Bây giờ, tôi đã có ý thức sâu sắc hơn về giá trị bản thân (và lượng quần áo tăng vọt), nhưng những lo lắng của tôi vẫn chưa hoàn toàn bị xóa bỏ. Tuy nhiên, tất cả những bức ảnh selfies của tôi bây giờ đều là ảnh chụp chéo và tôi thích nhìn chúng như thế. Có một loại phép thuật đặc biệt xảy ra khi bạn không chỉ học cách sống với chính mình mà còn học cách yêu chính mình.
Đối với bất kỳ ai đang đấu tranh với hình ảnh bản thân đều cần biết điều này: Để chấp nhận yêu bản thân thì cần có thời gian. Tôi đã mất nhiều thời gian hơn là khoảng thời gian tôi muốn bạn bỏ ra, nhưng học cách yêu thương bản thân có thể thực hiện được, và mọi thứ sẽ trở nên ngọt ngào hơn khi bạn yêu lấy cả cơ thể mình. Hãy nói với bản thân tử tế như cách bạn nói chuyện với một người bạn — và tiếp cận để tìm những người bạn có thể hỗ trợ bạn trên hành trình của mình. Cộng đồng tôi cần ở ngay trước mặt tôi, luôn thích các bài đăng của tôi. Tôi cần phải mở lòng với họ”.
Theo Stylecaster
Xem thêm: Dương Hữu Phúc: TikToker “chim cánh cụt” vượt nghịch cảnh, kiếm tiền làm trụ cột chính trong nhà
Thế giới bản tin | Vina Aspire News
Nguồn : https://songdep.com.vn/348-bella-bakst-tu-co-gai-tu-ti-vi-hong-mat-den-stylist-dinh-dam-d16222.html
Vina Aspire – Vững bảo mật, trọn niềm tin