Đỉnh cao của người thành công là luôn biết “giữ mồm giữ miệng”
“Nghiệp từ miệng mà ra”. Chuyện không liên quan đừng nên quản, việc không nên nói chớ thừa lời. Có đôi lúc, không giải thích nhiều mới là một loại trí tuệ…
Trong cuốn sách “Tỉnh thế hằng ngôn” có một câu nói thế này:
“Việc không liên quan đến mình thì bớt quản, lời không đúng ngữ cảnh thì bớt nói.”
Biểu hiện của một người có EQ cao đó chính là không tùy tiện đánh giá người khác. Có đôi lúc, khi mọi chuyện chưa hiểu rõ ràng, thì im lặng chính là lựa chọn khôn ngoan nhất.
Cái gọi là “Nước sâu không nói, người vững không kêu” đó chính là: Nước dù sâu đến đâu, cũng không bao giờ lên tiếng chứng minh, cứ để người ta mãi đoán về độ sâu của nó. Những người làm việc chín chắn, trước giờ chưa bao giờ khoe khoang rằng mình có bao nhiêu lợi hại…
Im lặng đúng lúc thể hiện một loại phong độ, quản chặt miệng mình, không nói lời vô nghĩa, đó cũng là một cách tu tâm dưỡng tính.
Trong mối quan hệ giữa người với người, hòa thuận là nguyên tắc quan trọng nhất.
Khi đã trưởng thành, lời thừa tuyệt đối đừng thốt ra, như vậy sẽ khiến người khác thoải mái, cũng khiến bản thân trở nên khéo léo trong cách hành xử hơn.
1. Ít nói, cẩn thận trong hành động là một loại thái độ khôn ngoan
Shakespeare từng nói: “Thay vì trở thành một người thể hiện mình khôn ngoan nhưng bên trong ngu ngốc, vậy chi bằng hãy làm một người biểu hiện nhìn ngu ngốc nhưng thực tế lại là người khôn ngoan.”
Làm người, học nói mất một năm, nhưng học im lặng lại mất cả đời. Chỉ khi nào chúng ta biết cẩn trọng lời ăn tiếng nói và việc làm của mình, chúng ta mới có thể bắt đầu bước trên con đường trưởng thành.
Lời nói là một thanh gươm vô hình, nếu sử dụng đúng nó sẽ trợ giúp chúng ta, nếu sử dụng sai nó sẽ trở thành vũ khí gây tổn thương cho người khác.
Có nhiều việc trong đời, không nhất thiết phải truy cầu một đáp án tiêu chuẩn, bởi vì thế giới này không phải lúc nào cũng phân rõ rạch ròi giữa trắng và đen.
Giả hồ đồ cũng là một loại trí tuệ, không phải để lừa người, mà vì bảo vệ mình. Có nhiều tình huống, người quá thông minh sẽ khiến người khác khó xử hoặc chán ghét.
Một số người có tính cách quá thẳng thắn, bộc trực, hay thường vì điều này mà làm mất lòng người khác cũng như thương tổn chính mình.
Mỗi người ở trong một môi trường khác nhau sẽ có những cảm nhận khác nhau về cùng một sự việc, đó cũng là lý do mà người ta thường bảo: “Niềm vui và nỗi buồn của từng người không giống nhau.”
Những người càng thông minh càng ngại nói chuyện, bởi vì họ sợ có lỡ miệng nói điều gì không hay, dẫn đến “họa từ miệng mà ra”.
Thế cho nên mới có câu: “Người trí nghĩ trước nói sau, người dại nói trước nghĩ sau.” Chỉ thay đổi thứ tự, nhưng phản ánh cả thái độ và trí tuệ của một người.
2. Im lặng là một loại tu dưỡng
Khi một người hiểu được nói đến đâu là đủ, người đó sẽ hiểu được ý nghĩa của sự trưởng thành.
Tôi từng xem qua một thực nghiệm thế này:
Trong một phòng thí nghiệm của trường Đại học Thanh hoa, các sinh viên cùng làm thí nghiệm gọi là “Một ngày yên tĩnh”.
Các nhà nghiên cứu cho những tình nguyện viên đang làm việc ở những môi trường khác nhau cùng vào trong phòng. Một số người đang làm việc ở môi trường ồn ào, một số người thì làm việc trong môi trường tuyệt đối yên tĩnh.
Kết quả nghiên cứu cho thấy, trong môi trường tuyệt đối yên tĩnh, mọi người đều tự ý thức tập trung làm việc mà không nói chuyện. Và sự tập trung của họ cũng tăng đáng kể, hầu như không có ai nhận thức được thời gian đang trôi nhanh. Tốc độ thu thập, phân tích thông tin cũng được cải thiện rất nhiều.
Học cách im lặng và suy nghĩ về cuộc sống trong im lặng chính là một loại trí tuệ khôn ngoan.
Những người càng hiểu biết nhiều, càng trở nên ít nói, bởi vì họ hiểu rõ sức mạnh của sự im lặng.
3. Ít nói để tu thân, im lặng để tu tâm
Lời nói của một người nên như ánh sao, đừng như tiếng pháo giao thừa, bởi đâu ai muốn đốt pháo suốt đêm?
Đa số trạng thái giao tiếp của mỗi người thường là “người nói vô tình, người nghe cố ý”. Chính vì vậy, chỉ vì một giây lỡ miệng, lời nói đó có thể trở thành rào cản giữa hai người, dẫn đến hiểu lầm và xung đột.
Một người thực sự thông minh, khi gặp tình huống khó phán đoán, sẽ im lặng mà suy xét. Đây không chỉ là nghệ thuật ăn nói, mà nó còn là trí tuệ làm người.
Muốn nhìn thấu một sự việc hay một người nào đó, chúng ta nên giữ nguyên tắc ít nói, “im lặng là vàng”.
Những người thành công thường có một thói quen, khổ không nói, vui không nói, vì họ biết rằng tránh nói nhiều sẽ tránh được xui xẻo không cần thiết.
Hãy cẩn trọng lời ăn tiếng nói trong thế giới phức tạp này, nó không chỉ thể hiện sự tôn trọng của bạn với người khác, còn là cách biểu đạt sự khôn khéo và trí tuệ của bạn trong giao tiếp xã hội.
Thegioibantin.com | VinaAspire News