Hôm nay tôi… chán: Tại sao tuổi trẻ muốn thành công, bạn càng phải học cách “chán đời”?

0

“Chỉ những người rất tài năng, thông minh, họ mới chán. Người thoả mãn không chán. Họ hài lòng hoàn hảo với những công việc của họ, kiếm tiền, làm số dư ngân hàng lớn hơn, nuôi con cái, sinh sản, ăn uống, ngồi trong rạp chiếu bóng, đi tới khách sạn, tham gia vào cái này cái nọ. Họ đang tận hưởng! Họ không chán.” – Osho

Tôi là một người thường xuyên cảm thấy chán và sống trong một thế giới nơi tính kiên trì, nhẫn nại được đề cao. Tôi lại càng… chán bản thân mình. Vì tôi chưa bao giờ là một người kiên trì nhẫn nại cả. Tôi rất hay thấy chán, chán về mọi thứ.

Người ta thấy chán khi không có tiền. Tôi thấy chán ngay cái khoảnh khắc tôi có nhiều tiền nhất.

Người ta chán khi không có tình yêu. Tôi thấy chán ngay cả khi tôi đang trong tình yêu.

Người ta chán khi không được đi du lịch đây đó. Tôi thấy chán ngay cả trong lúc đi du lịch.

Người ta thấy chán khi không tìm được ý nghĩa cuộc đời. Tôi thấy chán ngay cả khi tìm được ý nghĩa cuộc đời. Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả cảm xúc nào tôi thường trải qua nhất, có lẽ chính là chán.

Đang đọc một cuốn sách, chán.

Đang ngồi trò chuyện bên bạn bè, chán.

Đang ở cùng gia đình người thân, chán.

Đang kinh doanh thuận lợi, chán.

Đang chơi với những đứa trẻ con, năm phút thôi là thấy chán.

Chán ngắt!

Tôi đang ở cái độ tuổi muốn lập gia đình nhất của phụ nữ. Và tôi hiểu tại sao mọi người lại muốn lập gia đình. Vì họ chán. Họ chán cuộc sống của họ, họ chán gia đình của họ, họ chán công việc của họ. Mọi thứ đều quá nhàm chán, nhàn nhạt và vô nghĩa đến nỗi họ cho rằng phải tìm một cái gì đó để thay thế cái chán này – kết hôn có vẻ là lựa chọn hoàn hảo.

Người ta kết hôn để trốn chạy cái chán khi ở một mình, trốn chạy cái chán trong cuộc sống của họ. Hai người chán nản dễ dàng kết hôn với nhau, bao phủ bên ngoài là những nụ cười hạnh phúc. Cả hai mang cái chán của mình đến cho người kia, mong rằng người kia sẽ xóa nó đi. Nhưng không, chỉ được một thời gian ngắn, nhất định cả hai sẽ bắt đầu cảm thấy không chỉ chán chính mình, họ còn chán cả người kia nữa. Cái chán lên đến đỉnh điểm, họ quyết định có con.

Toàn bộ cuộc sống của chúng ta xoay quanh cái trục của thành công, và đặt được cái gì đó hơn là hạnh phúc. Ý nghĩa cuộc sống cũng luôn được đặt vào đâu đó khác, ai đó khác chứ không ai đặt nó vào bản thân mình. Bởi ai cũng chán bản thân mình.

Là một người chán chính mình. Chán đến nỗi tôi sẵn sàng nói xấu, chê cười bản thân. Khổ cái, mỗi lần tôi nói vậy, người ta lại khen tôi khiêm tốn. Chán hơn cả việc nói xấu mình là khi ai đó khen ngợi, tâng bốc tôi. Chưa bao giờ tôi thấy mình xứng đáng với những lời khen ngợi. Bạn nghĩ tôi khiêm tốn? Không, chỉ là tôi thấy chán.

Tôi chán mọi thứ. Hôm nay tôi tuyên bố với bạn một sự thật, tôi chán tất cả mọi thứ trên đời. Tôi chán thế giới, tôi chán đất nước, tôi chán đám đông, tôi chán cá nhân, chán chính mình. Tôi chán kinh doanh, chán nghệ thuật, chán cuộc sống an nhàn, chán du lịch và đôi khi chán cả yêu lẫn được yêu…

Tất cả những gì tôi cần làm và đang muốn làm lúc này, không phải là làm sao cho hết chán. Nhưng như cách Phật đã làm, tôi muốn đi sâu vào trong cái chán ấy, đến tận cùng, để xem liệu nó có là một sự giác ngộ hay không? Hay lại là một cái chán khác nữa?

Vâng, chỉ riêng hôm nay, cho phép tôi được tự hào về cái sự chán của mình!

Tôi nghĩ chán là một việc rất cần thiết. Nó giống như một dấu hiệu. Khi khát bạn uống, khi đói bạn biết mình phải ăn, khi ngứa bạn phải gãi. Những lúc ấy cơ thể đang cố nói với bạn điều gì đó, truyền cho bạn thông điệp gì đó. Cũng như vậy.

Cái chán là một dấu hiệu, dấu hiệu cho bạn biết rằng cần thay đổi bản thân.

Chán nản không có gì là sai. Chấp nhận đó, nói về nói, đùa giỡn với nó. Tìm cách để biến nó trở thành một bước đệm dẫn bạn tới trạng thái tốt hơn đấy là cái đúng. Cái chán sâu sắc nhất lại chính là điểm chốt để bạn tìm ra ý nghĩa cuộc đời.

Như tôi chẳng hạn có lẽ vì từng chán mà tôi làm nhiều trải nghiệm nhiều, thử thách nhiều, và viết ra tất cả những điều mình biết cũng nhiều…

Chán ấy hả? Cũng vui mà.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Phi Tuyết, tác giả cuốn sách “Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi ta không muốn ta sẽ tìm lý do”.

Thegioibantin.com | Vina Aspire News

Nguồn: cafebiz.vn

Để lại một câu trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.

may lam kem nguyen lieu lam kem - nguyen lieu lam yogurt bột lm kem may ao thun may ba lo theo yeu cau san xuat moc khoa gia re may o thun quảng co dịch vụ bốc xếp Sản xuất đồ bộ