Làm sao để bắt đầu khởi nghiệp nhanh nhất?
Dành cho bạn muốn bắt đầu nhỏ
Tôi biết rất nhiều người muốn khởi nghiệp, nhưng có nhiều lý do mà 1 năm 2 năm 5 năm họ vẫn chưa bắt đầu. Mọi ý tưởng của họ chỉ ở trong tâm trí, họ đọc thật nhiều, học làm leader, học MKT…nhưng sau cùng họ vẫn không bắt đầu
Tôi ủng hộ khởi nghiệp vì con đường khởi nghiệp giúp thay đổi cuộc đời tôi, giúp tôi từng bước đi tới phiển bản tốt nhất của chính mình. Không còn chỉ nghĩ cho bản thân mình nữa mà biết lo cho gia đình, họ hàng và nhân sự mình, xa hơn là tạo ra những đóng góp cho cộng đồng. Từ một người sống vì cái tôi biết hướng về cái chung và tự cho mình trách nhiệm không chỉ với chính mình mà nhiều người khác. Nếu xã hội nhân lên nhiều những con người như thế thì đất nước sẽ phát triển và hạnh phúc hơn nhiều.
Khi khởi nghiệp, đặc biệt là khởi nghiệp nhỏ, tất cả những gì về lý thuyết có khi khác xa thực tế, từ kế hoạch kinh doanh đến các phương án thực thi cũng khác đi rất nhiều. Trên lý thuyết thì tưởng như mình có thể mặc áo vét bóng bẩy nhưng thực tế làm thật có khi phải mặc áo bẩn vì chưa có thời gian giặt, tưởng có thể làm lão đạo bao người nhưng hoá ra một mình lãnh đạo chính mình đã khó lắm rồi, nghĩ rằng có thể kiếm tiền nhanh mở mày mở mặt so với bạn bè hoá ra 1 năm đầu tiên vừa làm người dọn vệ sinh vừa làm người giúp việc cho cả công ty, mà có khi cty ấy có mỗi 1 mình mình, phải làm từ A-Z mọi việc và ăn mì tôm vì thiếu tiền. Tôi khởi nghiệp từ bắt đầu nhỏ như thế, nếu nghe những điều trên mà bạn vẫn còn khoái còn muốn khởi nghiệp thì dưới đây là cách tôi đã khởi nghiệp nhanh nhất. Tôi phải nhấn mạnh rằng, nếu bạn không phải là người hay lam hay làm và chăm chỉ thì không cần phải đọc tiếp những dòng dưới đâu, vì lười mà làm thì sẽ thất bại trừ khi bạn có rất nhiều tiền để tha hồ vung
Tôi khởi nghiệp từ năm nhất đại học, môi trường ftu sôi động đẩy cho tôi cảm giác mình quá nhỏ bé, nhỏ bé không chịu được thế là tìm đường vươn lên. Lúc đó tôi là sinh viên tỉnh lẻ, không có gì trong tay ngoài cái đầu ngô nghê rằng vào đại học sẽ được đi làm chứ không phải học và thi, tôi thích được làm việc từ nhỏ, mặc dù nhà có chị gái nhưng việc dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt quần áo… tôi đều làm gần hết. Tôi lúc đó giao tiếp kém, ngốc nghếch, lười học, và chỉ thích đi làm, tôi nghĩ phải làm gì đó thôi. Tôi đã bắt đầu như nào? Mà từ lúc có ý tưởng khởi nghiệp đến khởi nghiệp thật chỉ trong khoảng 1 tuần.
Bước 1, tôi cần có 1 ý tưởng
Ngày đó năm 2009, tôi không biết làm gì ngoài việc nghĩ ra 1 ý tưởng duy nhất là mở cửa hàng quần áo thời trang nho nhỏ trong ngõ nhỏ, tôi là con gái, bán quần áo nữ, có vẻ hợp lý và khởi đầu nhẹ nhàng. Tôi không có kiến thức, không có tiền, không có mối quan hệ, không biết đường Hà Nội, mới xuống Hà Nội học đại học được khoảng 6 tháng thôi mà. Tôi tìm hiểu thì biết 1 cái mặt bằng nho nhỏ trong ngõ rộng ô tô đi được mất khoảng 4tr, 1 tháng cọc + 3 tháng tiền nhà =16tr, trang trí đơn giản mất khoảng 5-10tr, tiền lấy hàng khoảng 15tr, tổng khoảng 40tr. Lúc đó tôi còn chẳng nghĩ tới khoản dự phòng
Bước 2, tôi xác định kịch bản xấu nhất có thể xảy ra và với kịch bản đó tôi có chịu được không? Có ai đó bị tổn hại không? tôi có thể đứng dạy sau đó không?
Nếu tôi làm thật thì kịch bản tệ nhất tôi sẽ mất gì? đầu tiên là mất 40tr tiền mặt, mất sự tin tưởng của mẹ và các bác, mọi người cười chê, mất mồ hôi công sức của tôi trong suốt thời gian bắt đầu đến lúc sập tiệm khoảng 6 tháng – 1 năm gì đó. Tôi nghĩ ok, chấp nhận được, mình vốn là đứa chẳng quan tâm ai nghĩ gì về mình, 40tr kia mất thì tôi sẽ tìm cách làm cái khác như đi làm thêm để kiếm lại, chẳng ai thiệt hại gì cả có chăng chỉ là mẹ tôi vơi đi 1 chút sĩ diện về tôi, còn khoản tiền vay sau này tôi sẽ trả, còn tôi thì luôn nghĩ kiểu gì tôi vẫn tiếp tục đi lên theo một hướng khác nếu có thất bại nên chẳng suy nghĩ gì thêm. Thế là tôi bắt đầu đi vay tiền.
Tôi không có 40tr và làm sao xoay được tiền? ở cái xóm nghèo của tôi, tôi nổi tiếng học giỏi từ nhỏ, cấp 3 thi đỗ trường chuyên của tỉnh, chăm ngoan học giỏi, từng thi cả quốc gia môn Lý, đỗ vào trường Vip Ngoại Thương( giờ không biết còn Vip không chứ ngày đó Vip nhất luôn, bởi vì trước khi thi đại học tôi không biết chọn trường nào, tôi cũng không biết định hướng nghề nghiệp ra sao, tôi chỉ thấy mọi người kháo nhau Ngoại Thương lấy điểm cao nhất, thế là tôi nộp 1 hồ sơ duy nhất vào Ngoại Thương, không có hồ sơ thứ 2 :D). Với cái mác đó tôi vay mẹ được 1 chút, vay các bác họ hàng 1 chút thế là tổng cũng được 40tr đấy. Mẹ tôi tức điên khi tôi có ý bỏ lơ việc học để làm con buôn nhưng sau khi thuyết phục rằng hoặc con học ngu nhất lớp hoặc con kiếm được tiền, mẹ thích con như nào? Biết tôi là đứa quyết liệt ương bướng từ nhỏ nên mẹ tôi cũng kệ và thậm chí tôi còn thuyết phục mẹ tôi cho vay khoảng 15tr. Số tiền còn lại thì từ các bác tôi mỗi người 1 tí, họ nghĩ là tôi học cao giỏi giang thế sau này làm công chức nhà nước kiểu gì cũng được nhờ nên giúp nó cũng không phí. Sau 2-3 ngày tôi kiếm được 40tr ngon lành.
Bước 3, Liều
Vay được tiền rồi tôi chẳng do dự gì cả, cứ liều làm thôi, tôi nghĩ những gì mình không biết thì có thể học như cách tôi tự học để thi vào trường chuyên với thi đại học thôi mà. Ngay cả khi có 1 bản kế hoạch kinh doanh tỉ mỉ, có tầm nhìn rõ ràng tôi cũng không biết chắc chắn rằng thực tế sẽ xảy ra như thế nào nên tôi gọi hành động này là Liều. Tôi rong ruổi khắp ngõ ngách gần trường Ngoại Thương rồi may mắn tìm được 1 địa điểm ưng ý trong 2 ngày giá thuê là 3,5tr/ tháng, kí hợp đồng đóng cọc và tiền nhà là bắt đầu đi rồi đấy. Tôi chẳng biết phía trước điều gì đang chờ đợi tôi ngoài loạt công việc chồng chất nhưng nếu tôi không làm thì làm sao tôi biết được. Sau khi đã có 1 ý tưởng, đã xác định được kịch bản tệ nhất xảy ra mà tôi vẫn ổn thì tôi cứ liều mà làm thôi. Cho dù bạn bè, người xung quanh bảo tôi hâm điên tôi cũng kệ, cuộc sống của tôi tôi phải tự xử và tự mở đường cho nó chứ. Nếu tôi không liều có lẽ tôi cũng đã không làm, không làm thì không có tôi bây giờ. Nên tôi nghĩ tôi Liều đúng rồi.
Tất nhiên, 3 bước trên chỉ là bắt đầu, hành trình vạn dặm bắt đầu từ bước chân đầu tiên là chính đây chứ đâu, không có bước chân này sẽ không thấy được kì quan. Sau này tôi cũng quyết định làm những dự án khác nhanh tương tự như vậy, thành công có, thất bại trên danh nghĩ có, nhưng sau tất cả tôi cảm thấy mình ngày một hoàn thiện và hạnh phúc với những gì mình đã đang và sẽ làm. Còn bạn thì sao? bạn còn chờ gì mà chưa bắt đầu đi bước đầu tiên?
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nguồn: Bùi Phương, Chairman & Ceo