Chơi Pickleball mới thấy: cuộc chơi lớn nhất vẫn là chính mình
Pickleball tưởng như chỉ là vài cú giao bóng, chạy đón và đập dứt điểm. Nhưng càng chơi, càng thấm: thắng thua không nằm ở cánh tay, mà nằm ở cái đầu tỉnh táo và đôi chân biết đặt đúng chỗ. Người giỏi chưa chắc thắng. Người biết lúc nhẹ, lúc mạnh, mới là người ở lại cuối cùng.
Chơi Pickleball mới thấy:
Không ai có nghĩa vụ “dễ” với bạn. Ai cũng vì mục tiêu riêng của họ. Không tiến lên, bạn sẽ bị bỏ lại. Đơn giản vậy thôi.
Chơi Pickleball mới thấy:
Giỏi thôi chưa đủ. Quan trọng là bạn tôn trọng đồng đội, bình tĩnh trước áp lực, biết lùi lại đúng lúc để giữ nguyên thế trận.
Chơi Pickleball mới thấy:
Xem bao nhiêu video cũng chỉ là lý thuyết. Chỉ khi ra sân, mắc lỗi, tự sửa, tự rút kinh nghiệm… bạn mới thật sự giỏi lên.
Chơi Pickleball mới thấy:
Nhiều người “nói” muốn giỏi, muốn khỏe hơn, muốn lên trình. Nhưng chính họ lại trì hoãn giấc mơ chỉ bằng một nút báo thức tắt vội, một lý do bận bịu, một cuộc hẹn bị bỏ lỡ.
Chơi Pickleball mới thấy:
Đối thủ lớn nhất chưa bao giờ ở bên kia lưới. Mà chính là sự lười biếng, sợ thay đổi, hay tâm lý “thôi bỏ” trong chính bạn.
Chơi Pickleball mới thấy:
Không cần kỹ thuật hoa mỹ. Chỉ cần giao bóng chắc, di chuyển hợp lý, giữ bình tĩnh, phối hợp ăn ý. Thế là bạn đã vượt hơn phần lớn người chơi ngoài kia rồi.
Chơi Pickleball mới thấy:
Chờ “lúc rảnh” mới tập thì chẳng bao giờ có lúc. Người tiến bộ là người biết ưu tiên điều mình muốn, dù chỉ là 30 phút mỗi ngày.
Chơi Pickleball mới thấy:
Người thực sự “lên trình” là người dám sai, dám sửa, dám cười khi lỗi, và dám quay lại sân dù vừa thua trận.
Chơi Pickleball mới thấy:
Thắng thua chỉ là tạm thời. Quan trọng là sau mỗi trận, bạn có tốt hơn chính mình hôm qua không. Thua là một bài học – thứ chẳng cuốn sách nào dạy được.
Chơi Pickleball mới thấy:
Không ai quan tâm bạn đổ lỗi cho gió, cho sân, cho vợt. Trên bảng điểm, chỉ có đúng một thứ: kết quả. Không muốn thua? Vậy thì thay đổi.
Thế giới bản tin | #thegioibantin