Hãy cứ là tình nhân
Để mong mỏi đợi chờ
Để chiều chuộng nâng niu
Và sợ điều tan vỡ
Hãy cứ là tình nhân
Để tháng ngày hoa mộng
Để hẹn hò yêu đương
Và khắc khoải chờ nhau
….Em không thích làm vợ
Không thích anh là chồng
Chỉ muốn yêu muốn nhớ
Tìm nhau ở trong mơ
Đừng là vợ là chồng
Rồi nhìn nhau chán ngán
Hãy cứ là tình nhân
Để tình ta mênh mông.
Yêu và được yêu là hạnh phúc, là điều ai cũng mong muốn khi yêu. Thế nhưng có ai yêu lại chẳng muốn được yêu không nhỉ? Có lẽ có đấy! Bởi vì yêu là đau mà, có nhiều người sợ đau nên chẳng dám yêu. Tình yêu cũng đủ đắng, chua, cay, mặn, ngọt nhưng có nhiều người lại sợ chua, sợ cay, ghét đắng nên chẳng bao giờ dám chạm vào tình yêu. Vậy có hạnh phúc không? Có chứ … hạnh phúc đôi khi không phải là đạt được tình yêu mà hạnh phúc chỉ đơn giản là được nhìn thấy người mình yêu và biết rằng mình cũng biết yêu.
Với nhiều người, tình yêu như chơi game, khi tìm được game mình thích sẽ say mê đến cùng, nhưng khi chơi đến hết game thì muốn tìn game khác. Điểm cuối cùng của game tình yêu có lẽ chính là hôn nhân. Vì thế với nhiều người “happy ending” không hẳn là tốt nhất. Thế nên :
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân,
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần…
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! Tình nghĩa có gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách cố nhân! nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề,
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau…lơ lửng…
với nghìn xưa…
.. dang dở để hạnh phúc. Yêu để thấy mình cũng biết yêu, yêu để trái tim vẫn có thể đập và những cảm xúc vẫn lúc trầm lúc bổng, để vẫn là một con người. Không cần phải nắm được trong tay để rồi mệt mỏi nâng niu mà vứt bỏ khi nào không hay.
Thegioibantin.com | VinaAspire News
Jack