Viết cho ngày không anh

0

Mua sai gon

Mấy ngày này, Sài Gòn đỏng đảnh lắm. Chẳng vì một chút lý do gì, trời mưa nắng thất thường: khi trút mưa khắp lối bất kể trưa, xế chiều hay sớm mai.

Mình sợ trời mưa. Sợ cảm giác đứng trầm ngâm một mình bên khung cửa nơi làm việc, phóng tầm mắt ra chân trời xa tít, ngắm mưa giăng kín trời. Những lúc như vậy, cảm xúc lại bủa vây, cố vùng vẫy mà không sao thoát được. Hít thật sâu trong huyết quản, mắt nhắm lại như đang cố nuốt nỗi nhớ vào một góc thật sâu trong tim, để lấy lại thăng bằng. Ôi chao, sao khó đến vậy!

Trải nghiệm về Sài Gòn cứ lắng sâu vậy. Nó gắn liền với những cơn mưa, với nỗi nhớ tím ngắt và khoảng trống khó gì lấp đầy được. Trên đại lộ Nguyễn Văn Linh, người nối người, xe nối xe, chạy mải miết như để tránh cơn mưa dông chiều đang táp từng đợt mưa xối xả trên mặt. Có nhắm mắt lại cũng không thể quên được cảm giác khuôn mặt rát bỏng vì bị mưa táp; mắt cay xè vì nước mưa hoà cùng nước mắt – một thứ hỗn hợp nhạt nhoà, mặn chát, vô thức.

Xa nhà cũng hơn một năm rồi. Không dài nhưng cũng đủ thấm thía mọi cung bậc của cảm xúc nhớ nhung quay cuồng. Sài Gòn là nơi trái tim đầy xúc cảm của mình run lên từng nhịp thổn thức. Lang thang chạy xe một mình trên những con phố đông người ồn ào, nỗi nhớ cứ vô tâm xâm lấn, tưởng trái tim như có ai bóp chặt. Nỗi nhớ cuồn cuộn trong huyết mạch. Nó hiện hữu trên mọi ngả đường, mọi góc phố, trên những hàng cây, những nơi mình đã đi qua, những miền đất mình đặt chân đến.

Nhài Nguyễn
23/9/2015

Để lại một câu trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.

may lam kem nguyen lieu lam kem - nguyen lieu lam yogurt bột lm kem may ao thun may ba lo theo yeu cau san xuat moc khoa gia re may o thun quảng co dịch vụ bốc xếp Sản xuất đồ bộ