Cha một cầu thủ bóng đá nhắn gửi con trai: Đừng để đồng tiền trói chặt đôi chân
Khi đứng trên đỉnh vinh quang, tiền bạc luôn dễ dàng ập đến với các cầu thủ song nhiều khi, nó lại thành chính thứ kéo chủ nhân của mình rơi xuống hố sâu.
Con trai, thế là hôm nay anh đã về được đến nhà, ăn được bữa cơm mẹ nấu và cả nhà ta ngồi nói chuyện, tâm tình với nhau. Cả năm qua, con đi biền biệt, bố con mình cũng chỉ nói với nhau được dăm ba câu. Bố thì bận ruộng đồng, ao chuôm, thóc lúa, con thì tập đá bóng, đá hết giải này đến giải kia…
Mà sao mày lại chọn nghiệp bóng đá con ơi. Thu nhập, danh tiếng thì cũng có nhưng nào được dài lâu? Bố còn lo mày gẫy chân, què cẳng. Nhiều đứa đã mất nghiệp rồi chẳng làm được việc gì. Nghề này vinh lắm nhưng cũng đầy cay bạc.
Mày đi suốt bao nhiêu năm, may sao có cái giải bóng đá vừa rồi thì vụt một bước thành ngôi sao, cả nước tung hô, đón chào, đưa rước. Bố mẹ thấy con mình trên tivi thì mừng lắm. Nhưng nhìn dòng người nườm nượp đi đón đưa, hò hét, tặng hoa, chụp ảnh, xin chữ ký… bố mẹ lo lắng nhiều con ạ.
Từ hôm mày với các bạn đá thắng mấy đội, cả nhà ta vui thì vui thật nhưng mà cũng mệt. Từ đầu làng cuối ngõ lúc nào cũng có người tới chơi, chúc tụng, bắt tay, thăm hỏi rồi xin chụp ảnh.
Mày về nhõn một ngày thì chưa ăn được bữa cơm ngon. Đúng là vinh quang có cái giá của vinh quang. Tóm lại vẫn phải phấn đấu con ạ. Đừng để những thứ ở ngoài sân cỏ chi phối đôi chân và cái đầu tỉnh táo của mình.
Từ trước tới nay mày vẫn là thằng cu Tít ngây thơ, hồn nhiên. Ngoài quả bóng thì có biết gì đến hot girl, đến quảng cáo, tài trợ, thương hiệu… Từ hôm đi đá giải về, gớm bao nhiêu cô chân dài, váy ngắn thi nhau nhận là chồng, là người yêu lý tưởng.
Bố chóng cả mặt, chỉ lo mày xao nhãng mải nghĩ đến cô này cô kia rồi chả đá nổi quả bóng con ơi. Mà miệng người đời thì lắm thị phi, người ta bảo anh này, cô này dựa hơi nhau nổi tiếng, tạo sì căng đan. Nghe thế bố rất rầu lòng.
Mới đây bố lại nghe mày được người ta báo giá đi sự kiện, đi đóng phim, chụp ảnh… giá mỗi lần vài chục, vài trăm triệu. Tiền nhiều thế thì đúng là thích thật. Nhưng giữa cái lúc cả nước tung hô, bố thấy nó cứ gợn gợn.
Mà cũng phải hỏi xem các bác ở câu lạc bộ, ở liên đoàn xem họ có đồng ý không con ạ. Lơ mơ rồi lại kiện cáo lôi nhau ra toà thì khổ. Lúc ấy tâm trí đâu mà bóng với bánh.
Ngày xưa mày chưa nổi tiếng, chưa ai biết mặt biết tên thì có khi đi đóng phim, chụp ảnh chẳng ai nói gì. Bây giờ mày là thương hiệu của câu lạc bộ, của đội tuyển, của quốc gia… Nói chung cu Tít của bố cũng không còn của bố nữa. Gọi mày về ăn bát cơm, ngồi nói chuyện còn khó chứ mong gì được là cu Tít như xưa, ăn xong nồi cơm rồi ra đồng đi cày với bố.
Ông Trần Tiến khi xưa viết bài hát về bóng đá, ông ấy đã bảo rằng, cuộc đời bóng đá là cuộc đời sóng gió. Bây giờ con đang lơ lửng trên mây xanh, đang choáng ngợp trước vinh quang thì con có khi chưa hiểu hết câu này.
Sau đỉnh cao thì phải đối mặt với rất nhiều áp lực. Bóng đá đưa con lên được vinh quang thì cũng có thể đẩy con xuống bờ vực thất bại. Mấy anh cầu thủ đá bóng cùng huyện nhà mình phải dính vào lao lý, con phải thấy mà tự răn mình.
Sau hôm nay, bố muốn mày tĩnh tâm và lại ôm bóng ra sân tập. Đó là nơi con thuộc về, đó là thế giới của con. Đừng để phù hoa, tiền bạc làm cho lạc lối. Từ bóng đá mà rẽ sang showbiz rồi để đôi chân mình bồng bềnh thì chắng đá nổi đâu. Người ta yêu quý mình cũng chỉ vì mình đá bóng giỏi chứ không phải vì đẹp trai hay hát giỏi, đóng phim quảng cáo giỏi.
Hãy trở về thế giới của mình, tin bố đi, chỉ vài hôm nữa là người ta sẽ quên hết. Vào giải khác, đá hỏng quả phạt đền hay bắt hụt bóng, dư luận lại nghi ngờ rồi đem ra mổ xẻ. Bóng đá vinh lắm nhưng cũng bạc nhiều. Hãy hạ đôi chân mình xuống đất để đá cho ngon lành, con trai nhé!
Bài viết giả tưởng, với mong muốn góp ý đôi điều cho các cầu thủ bóng đá, hãy luôn biết giữ mình khi đứng trên đỉnh vinh quang, để giữ vững được phong độ, cống hiến thêm nhiều hơn cho NHM. Rất mong sự đón đọc của độc giả!
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nguồn: soha.vn