Biết thỏa mãn là người giàu, hậu đạo là người tốt, bình phàm chính là cao nhân
Tâm lớn, tâm khoan, tâm quảng, tâm không vương vấn chuyện đời, biết thỏa mãn, là người vừa có phú, vừa có phúc; người suốt ngày chỉ biết tính toán chi li, lo này sợ nọ, có bạc rồi vẫn muốn có vàng, khó mà “phú” mà “phúc” cho được.
1. Biết thỏa mãn, là người giàu
Trong cuốn “Lễ kí” có viết: “Phú dã giả, phúc dã.”
Wang Kai của triều Tây Tấn, Trung Quốc là một phú ông, hai mặt đường dài 40 dặm trước cửa nhà mình, ông dùng các dải lụa tím để làm rào chắn, ai muốn vào nhà ông, đều phải đi qua hàng rào chắn bằng lụa tím này.
Nhưng Shi Chong lại giàu có hơn cả Wang Kai. Shi Chong nghe nói nhà Wang Kai dùng nước mạch nha để rửa nồi, liền lệnh cho đầu bếp nhà mình dùng nến làm củi.
Wang Kai không phục, liền mang một cây san hô dài hơn 2 thước tới trước mặt Shi Chong khoe khoang. Shi Chong cố tình làm gãy nát cây san hô rồi nói với Wang Kai, người đang giận tới tím mặt rằng: “Ta đền cho ngươi!”
Shi Chong cho người hầu mang ra các loại cây san hô, cao từ 2, 3, 4, đến 5, 6 thước ra cho Wang Kai lựa chọn. Wang Kai lúc này mới nhận ra rằng, nói về độ giàu có, mình không thể bì được với Shi Chong.
Nhà giàu Shi Chong sau này bị Triệu Vương Tư Mã Luân giết chết, gia sản bị phân tán không còn một đồng nào. Có thể thấy, có bao nhiêu tài sản, cũng không phải là “phú”, bình an mới là “phú”, biết thỏa mãn mới là “phú”.
Tâm lớn, tâm khoan, tâm quảng, tâm không vương vấn chuyện đời, biết thỏa mãn, là người vừa có phú, vừa có phúc; người suốt ngày chỉ biết tính toán chi li, lo này sợ nọ, có bạc rồi vẫn muốn có vàng, khó mà “phú” mà “phúc” cho được.
Vì vậy, người biết thỏa mãn, chính là người giàu, người biết thỏa mãn cũng chính là người mang phúc phần đầy mình.
2. Hậu đạo, là người tốt
Cổ nhân có câu: “Hậu đức tải vật.”
Tô Thức, hay Tô Đông Pha, nhà văn, nhà thơ nổi tiếng Trung Quốc thời Tống. Khi nhậm chức Thông phán ở Hàng Châu, ông từng thẩm vấn một vụ án có liên quan tới chính mình.
Có một thư sinh tới từ Phúc Kiến tên là Ngô Vị Đạo, khi đi qua Hàng Châu đã bị phát hiện buôn lậu sợi bông, phạm tội trốn thuế.
Ngô Vị Đạo không những lén vận chuyển sợi bông mà còn giả mạo giấy tờ chấp thuận của Tô Đông Pha: “Hàng Châu thông phán Tô Thức tặng kinh sư Tô Thị Lang”. Tô Thị Lang là ai? Chính là đệ đệ Tô Triệt của Tô Thức ở kinh đô.
Tô Đông Pha sau khi điều tra đã biết được rằng, Ngô Vị Đạo kia thì ra là một thư sinh nghèo, không gom được đủ tiền để lên kinh dự thi. Hàng xóm xung quanh thấy vậy đã quyên góp tiền, góp bông cho cậu thư sinh này.
Ngô Vị Đạo vô cùng biết ơn, cậu đem theo hai lạng bạc và cả bông cùng lên kinh, định là vào kinh rồi sẽ bán bông để đổi ra tiền sử dụng.