Gia đình hay công việc quan trọng hơn?
Bé Cún 3 tuổi, đứa con trai bảo bối chỉ mới ba tuổi của tôi vừa mới nhập viện vì bị viêm phổi, vậy mà tôi lại mới vừa nhận được thông báo đi công tác nước ngoài từ sếp.
Nhanh chóng đến bệnh viện, bé Cún đang được ba nó ôm vào lòng, nhỏ giọng khóc thầm.
Cô giúp việc cũng lo lắng đứng kế bên an ủi, phụ giúp y tá đưa thuốc truyền dịch. Tôi là mẹ nhưng lại là người đến thăm bé cuối cùng.
Tôi giơ tay ra muốn ôm bé Cún, nhưng chồng tôi không cho, anh liếc nhìn tôi và gằn giọng hỏi: “Rốt cuộc bây giờ em chọn ở cạnh con hay vẫn bay đi công tác liền đây?”
“Em…” Tôi ngập ngừng, trong lòng vẫn do dự, vì con có anh lo rồi, tôi nghĩ mình vẫn nên đi công tác trước thì hơn.
Anh thấy thế liền giận dữ nói: “Có ai làm mẹ như em không? Con bệnh nặng phải nằm bệnh viện mà trong đầu chỉ nghĩ đến công việc. Đối với em, công việc quan trọng hay con quan trọng hơn?”
Dĩ nhiên là con quan trọng hơn rồi, nhưng nếu tôi không đi ra ngoài kiếm tiền, làm sao có thể cho con một tương lai tốt đẹp được đây. Tôi tự hỏi lòng.
Sau khi sinh bé Cún xong, lúc mới quay về công ty, tôi đã từng bị stress một thời gian, bởi môi trường ở đây đã trở nên cạnh tranh khốc liệt hơn nhiều. Nếu giờ tôi lại tiếp tục trì hoãn, giao việc cho người khác, thì nỗ lực trước giờ của tôi chẳng phải sẽ bỏ sông bỏ biển hết sao?
Cuối cùng, tôi lựa chọn đi công tác.
Hôm sau, vừa bay đến Mỹ, tôi đã vội gặp đối tác, hoàn thành nhanh công việc của mình.
Công việc 1 tuần lễ tôi đã hoàn thành trong vòng 3 ngày để kịp bay về thăm con.
Nhưng vừa về đến nhà, tôi đã thấy khuôn mặt trầm lặng của mẹ chồng tôi. Mẹ chồng chỉ hỏi tôi đúng một câu: “Sao con lại vô trách nhiệm như vậy?” Sau đó, liền xoay người vào phòng.
Tôi nhìn thấy bé Cún đang chơi với ba nó ngoài sân sau nhà, nên vui mừng tiến lên tính hôn con.
Thế nhưng, bé vội né đi và chạy ra núp sau lưng ba nó mất rồi.
Dù chồng tôi có đi làm, nhưng lương anh ấy không cao. Nếu tôi không cố gắng làm việc chăm chỉ, làm sao có thể cho gia đình cuộc sống đầy đủ như hiện tại được đây?
Tôi ngồi xuống, nước mắt lặng lẽ rơi.
Trước năm 6 tuổi, tôi cũng từng có một gia đình hạnh phúc.
Sau này, có một lần, trên đường đi học về, tôi bị một người đàn ông trung niên nhậu say đụng trúng, bị tai nạn xe phải nằm ở nhà cả hai tháng. Trường học tôi rất dễ xin nghỉ, nhưng công ty mẹ tôi đang làm thì rất khó.
Nếu nghỉ liền 2 tháng, chắc chắn sẽ bị công ty sa thải ngay.
Lúc đó, lại không có ai chăm sóc tôi. Thế là ba tôi mới nói với mẹ, hãy nghỉ việc ở nhà chăm con, một mình ông kiếm tiền nuôi gia đình cũng được.
Một tháng đầu, mọi chuyện đều êm ấm.
Lâu dần, vì áp lực cuộc sống, ba và mẹ tôi thường xuyên cãi nhau. Ba trách mẹ không phụ giúp được gì, để ông phải gánh trách nhiệm tài chính của cả gia đình. Mẹ thì trách ông tại sao trước đây lại kêu mẹ xin nghỉ việc.
Hai tháng sau, dù tôi đã khỏe lại, nhưng mẹ lại gặp khó khăn trong vấn đề xin việc làm. Còn cuộc hôn nhân giữa ba mẹ cũng đã đổ vỡ.
Tôi không muốn xin nghỉ việc, vì tôi không muốn đi theo con đường cũ của mẹ.
Đến một ngày nọ, tôi bệnh nặng, nhập viện cả tháng rồi vẫn không khỏi. Lãnh đạo và đồng nghiệp đến thăm vài lần rồi cũng khuyên tôi nên từ chức, ở nhà dưỡng sức đến khi nào khỏe rồi hẳn tính đến công việc.
Bên cạnh tôi lúc này, là bé Cún dễ thương đang nói chưa rõ chữ: “Mẹ mau ăn cơm đi cho khỏe!”
Còn chồng tôi, cũng cố gắng tranh thủ thời gian để chăm sóc tôi. Có hôm, nửa đêm tôi giật mình tỉnh giấc, thấy anh ấy còn đang cố gắng hoàn thành cho xong bản thảo ngày mai để gửi sếp.
Công việc và gia đình luôn là đề tài khó khăn cho những ai mới bước vào hôn nhân. Nếu không biết sắp xếp thời gian cho hợp lí, bạn rất dễ dàng bị sự ràng buộc của hai thứ này siết chặt đến “nghẹt thở.”
Cuộc đời mỗi người sẽ có rất nhiều lựa chọn. Và người mạnh mẽ, không phải là người lúc nào cũng có thể trở thành tấm bia đối chọi với cuộc sống. Mà ngược lại, họ là người dám chịu trách nhiệm cho những sự lựa chọn sai lầm của mình.
Đừng nên nhìn cuộc đời người khác mà lầm tưởng thành cuộc đời của chính mình.
Tôi rất may mắn vì gặp được một người đàn ông tốt, có một đứa con tuyệt vời. Và sau này, gia đình sẽ là tất cả đối với tôi. Dù con đường sự nghiệp sau này có thể bị trì hoãn, nhưng tôi vẫn quyết tâm vì gia đình mà đi chậm lại.
Một người thực sự thông minh, nên biết rõ lựa chọn nào là phù hợp cho chính mình!
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nguồn: Sống Tích Cực