Có một loại tình yêu gọi là im lặng
Kỳ thực, tình yêu đôi khi không cần nói bằng lời, đôi lúc im lặng còn có giá trị hơn nhiều lần nói ra.
Sáng nay, cô bạn đồng nghiệp gửi cho tôi xem 1 đoạn clip. Người vợ bị liệt, tứ chi bất động nên không thể tự mình cử động, ngay cả việc nói chuyện cũng không nhưng chồng bà vẫn không hề bỏ cuộc. Bác sĩ nói bệnh nhân bại liệt cần phải trở mình thường xuyên, giúp người bệnh vận động thật nhiều may ra có thể sống thêm vài năm nữa. Vậy là ông chồng lấy dây buộc vợ trên lưng rồi hàng ngày giúp bà đi bộ ngắm phong cảnh, vừa đi ông vừa kể chuyện cho bà nghe. Xem đến đây tôi thực sự không ngừng tự hỏi bản thân: “Rốt cuộc tình yêu là gì?”.
Tình yêu đích thực là nói một câu ‘Anh yêu em’ sao?
Xã hội ngày nay thật khó để có thể tìm được một tình yêu như cặp vợ chồng già trong clip. Điều chúng ta bắt gặp nhiều hơn đó là sự so bì, so bì chồng người ta, vợ người ta, so bì nhà cửa xe cộ, sự giàu sang của người khác. Hôn nhân sau cùng lại trở thành một cuộc so sánh mua bán trao đổi.
Ai đó đã từng nói: “Điều lãng mạn nhất trên thế gian này là được cùng người mình yêu thương từ từ già đi”. Trên thế gian có biết bao người yêu nhau nhưng chẳng thể cất nên lời. Yêu có thể không nói được ra, yêu đôi lúc chỉ cần những hành động đơn giản. Đời này nguyện không cần vinh hoa phú quý, chỉ nguyện kiếp sau được thêm một lần cùng người mình yêu tương ngộ.
Kỳ thực, mỗi chúng ta đều không cần một ngôi nhà thật to, chỉ cần ngôi nhà nhỏ tràn ngập tiếng yêu thương là đủ. Chồng không cần thật tuấn tú khôi ngô, chỉ cần mưa gió bên mình là đủ.
Vợ không cần thật xinh, chỉ cần dịu dàng ấm áp là được.
Cuộc sống không cầu thuận buồm xuôi gió, chỉ cầu khốn khó có nhau.
Thu nhập không cần thật cao, chỉ cần cơm no áo ấm.
Khi chúng ta già đi, ngoảnh đầu nhìn lại thấy rằng đời này không có quá nhiều luyến tiếc là được. Vui cười với gió trăng, bình an bên người mình thương yêu đó cũng là hạnh phúc.
(Ảnh minh họa: ivsky.com)
Có một chàng trai trẻ thất nghiệp, tuy nhiên anh ta lại không cho người vợ hiền của mình biết, hàng ngày vẫn xách cặp đều đặn đi ra khỏi nhà đúng giờ. Sau khi ra khỏi nhà, chàng trai liền bắt xe bus ra công viên nằm đợi với vẻ mặt ủ rũ buồn rầu. Tới khi trời sắp tối, đến giờ tan ca chàng trai lại đổi vẻ mặt tươi cười trở về nhà. Về đến cửa, chàng trai gõ cửa rồi cất tiếng gọi: “Anh về rồi đây”. Cứ như vậy liên tiếp trong 5 ngày.
Sau 5 ngày, chàng trai tìm được một công việc ngoài công trường xây dựng. Ở công trường làm việc, không khí ô nhiễm, chàng trai phải làm trong hoàn cảnh khó khăn, toàn thân bụi bặm, mồ hôi ướt đẫm khó chịu. Sau khi tan ca, chàng trai lại vội vàng tắm rửa ngay tại công trường rồi thay một bộ âu phục tươm tất trở về nhà. Về đến nhà, chàng trai lại gõ cửa gọi lớn: “Anh về rồi đây”, vợ chàng trai nhẹ nhàng ra mở cửa, cả căn phòng tràn ngập một mùi hương thoang thoảng khiến chàng trai yên tâm.
Trong bữa ăn, vợ chàng trai hỏi: “Công việc có thuận lợi không?”, chàng trai đáp: “Rất thuận lợi, mới có một cô thực tập sinh đến rất thuần khiết”. Vợ chàng trai nghe vậy tỏ vẻ không vui liền véo tai chàng trai một cái thật đau rồi đứng dậy, vừa cất tiếng hát vu vơ dọn dẹp bàn ăn.
Chàng trai nghĩ: “Thật may, xém chút là lộ rồi”, rồi vội vàng rửa mặt đánh răng, lên giường đi ngủ.
Chàng trai làm ở công trường được hơn 20 hôm. Tối đó, sau khi ăn cơm, vợ chàng trai đột nhiên nói: “Anh đừng làm ở công ty đó nữa”.
Chàng trai giật mình hỏi: “Sao phải đổi?”.
Vợ chàng trai đáp: “Thay đổi môi trường chẳng phải cũng rất tốt sao? Hơn nữa công ty này đãi ngộ cũng rất tốt”. Hoá ra vợ chàng trai đã tìm hiểu một công ty khác cho chồng mình.
Vậy là sang ngày hôm sau, chàng trai đi ứng tuyển một công ty khác, mọi việc cũng rất may mắn, chàng trai ứng tuyển thuận lợi, được tuyển dụng ngay. Chàng trai nghĩ lại hơn 20 ngày nay, mỗi bữa cơm tối trên bàn ăn đều có các món được nấu từ nấm mèo, hôm thì nấu với canh, hôm thì xào với trứng. Đây là món ăn rất có lợi cho phổi, hoá ra ngay từ đầu vợ chàng trai đã biết hết tất cả nhưng không nói ra vì muốn giữ thể diện cho chồng. Vợ chàng trai chỉ âm thầm lặng lẽ làm những gì tốt nhất cho người mình yêu mà không cần phải nói ra, còn chàng trai thì lại cố hết mình không để vợ phải lo lắng. Hai người tương thân tương ái, đều vì đối phương mà suy nghĩ.
Kỳ thực, tình yêu đôi khi không cần nói bằng lời, đôi lúc im lặng còn có giá trị hơn nhiều lần nói ra. Hai người yêu nhau tương thân tương ái, có những lúc chỉ một ánh mắt nhìn là đủ, một cái nắm tay cũng tràn ngập cả yêu thương.
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nguồn: mapp.dkn.tv