Dẹp ngay tư tưởng đố kị, ganh ghét người khác đi, cứ tập trung làm tốt việc mình đi, thể nào chẳng được tăng lương!
Có người nói, tài năng cũng như chiếc bụng bầu, phải trải qua một thời gian mới có thể nhận ra được. Chỉ cần chúng ta nghiêm túc nỗ lực làm việc, nhất định sẽ được cấp trên công nhận. Nếu thật sự có tài thì tất nhiên sẽ được coi trọng.
01
Tôi có một người bạn rất thú vị.
Sau khi tốt nghiệp, cậu ấy vào làm thực tập tại một tòa soạn, lúc nào cũng thấy kêu than oán trách cấp trên không cho cơ hội viết bài, cảm thấy có tài mà không gặp thời, không được trọng dụng.
Có một lần, cậu ấy chỉ vào một bài viết và nói với tôi: “Đấy, anh thấy không, trình độ này mà cũng được viết bài. Trong khi trình độ của em rõ ràng hơn hẳn mà lại chẳng đươc viết, tức chết mất.”
Tôi khuyên cậu ấy nên bình tĩnh lại và chờ cơ hội.
Sau này, cấp trên cử cậu ấy đi lấy tin phỏng vấn, cậu ấy vô cùng vui mừng, cảm thấy cuối cùng cơ hội thể hiện bản lĩnh cũng đã đến. Nhưng sau khi phỏng vấn kết thúc, cậu ấy chợt phát hiện ra chính mình không hề biết cách viết bài. Logic thì có, nhưng mà kết cấu không đúng. Cách dùng từ cũng không sai, nhưng hành văn rất không ổn. Đến lúc đó, cuối cùng cậu ấy cũng phát hiện ra mình còn tồn tại rất nhiều vấn đề.
Rất nhiều khi, chúng ta oán thán sao mình có tài mà chẳng gặp thời, cảm thấy công việc hiện tại thực sự chẳng “xứng tầm” với mình. Chỉ cần cho chúng ta cơ hội, chúng ta sẽ lập tức tỏa sáng. Chúng ta luôn tự cho rằng mình chẳng thiếu gì ngoài cơ hội, rằng chúng ta chẳng thể hiện được bản thân, chẳng thể bứt phá và vụt sáng là do cấp trên chẳng có mắt nhìn. Nhưng khi cơ hội đến, chúng ta mới nhận ra rằng mình chẳng biết làm gì với nó.
Thay vì suốt ngày chỉ biết kêu ca phàn nàn tài không gặp vận, không bằng hãy nghiêm túc cố gắng rèn luyện, nâng cao năng lực cá nhân, khắc phục các khuyết điểm của bản thân. Nếu bạn có thể làm được như vậy, cơ hội tỏa sáng nhất định sẽ đến với bạn.
02
Long là một người luôn oán trách bản thân có tài mà chẳng gặp thời.
Anh ấy là nhân viên kỳ cựu của một công ty bất động sản, đã làm việc ở đó suốt từ sau khi tốt nghiệp đến nay. Cứ phải chứng kiến hết đồng nghiệp này đến đồng nghiệp khác được thăng chức tăng lương, mà mình thì cứ giậm chân tại chỗ, Long vô cùng bất bình, cảm thấy đây là do sếp cố ý.
Anh ấy nhắn tin facebook cho tôi: “Mấy đồng nghiệp vào cùng đợt với anh đều được thăng chức tăng lương hết rồi, có mấy người còn chẳng có nhiều kinh nghiệm bằng anh, năng lực cũng đến thế. Không hiểu sếp nghĩ thế nào, anh đúng là số nhọ mà!”
Lúc mới đến công ty, Long vô cùng tự tin, tự hứa hẹn sẽ làm nên chuyện, sẽ trở thành nhân viên xuất sắc. Mấy việc cơ bản nhỏ nhặt anh ấy không thèm để vào mắt, với năng lực hiện có, anh ấy nên được làm những việc lớn hơn.
Vì là người mới, nên sếp không dám giao việc quan trọng cho anh ấy, chỉ giao chút việc nhỏ xem anh ấy biểu hiện thế nào. Mà lần nào Long cũng đều dạ dạ vâng vâng làm việc đối phó. Thời gian lâu dần, sếp cũng lười cho anh ấy cơ hội, và tất nhiên, anh ấy cũng không thể thể hiện bản thân được nữa.
Có người nói, tài năng cũng như chiếc bụng bầu, phải trải qua một thời gian mới có thể nhận ra được. Chỉ cần chúng ta nghiệm túc nỗ lực làm việc, nhất định sẽ được cấp trên công nhận. Nếu thật sự có tài thì tất nhiên sẽ được coi trọng.
Đừng nên mơ tưởng xa vời, oán trách bản thân tài không gặp vận, làm như vậy chỉ khiến chính mình càng thêm bị động, mất đi cơ hội vốn dĩ thuộc về mình, đến cuối cùng lại chẳng được việc gì, phí hoài tuổi xuân.
03
Một người luôn oán trách mình không gặp thời chắc chắn sẽ không có tiền đồ tươi sáng gì. Vì họ chưa bao giờ tự vấn bản thân, tìm xem mình còn thiếu sót điều gì, cũng không cho rằng và tin rằng kết cục của mình là do chính mình tạo ra. Không hề coi trọng những việc trước mắt, cảm thấy những việc đó không xứng với năng lực hiện có, thấy người khác tiến bộ, lại tự an ủi mình có tài mà không có vận.
Trên thực tế, những người như vậy lại là nhưng người cực kỳ vô trách nhiệm với bản thân. Họ một mực tìm kiếm cơ hội, nhưng lại không hề chuẩn bị tốt cho cơ hội đó. Khi được như ý muốn, được làm việc muốn làm, mới thấy đâu đâu cũng không đúng, chỗ nào cũng hình như sai.
Than thân trách phận không hẳn là sai, đôi khi đó cũng là biện pháp tâm lí an ủi tinh thần giúp ta vượt qua khó khăn. Nhưng không nên cứ than thân trách phận mãi, như thế ta sẽ không nhìn rõ được hiện thực.
Thành và bạn học năng lực ngang nhau, cùng vào một công ty. Nhưng trong khi người bạn kia luôn nghiêm túc hoàn thành các công việc mà cấp trên giao cho thì Thành lại chỉ biết oán trách, cảm thấy sếp giao việc quá đơn giản, nên không muốn làm.
Sau này, người bạn kia càng ngày càng giỏi, được sếp công nhận, còn Thành thì bị đuổi việc.
Những người hay than thân trách phận có thể sẽ cảm thấy việc nhỏ chẳng có ý nghĩa gì, nhưng bạn nên biết rằng, tích tiểu thành đại, góp gió thành bão, mỗi một việc lớn đều được hình thành từ vô số việc nhỏ. Chỉ khi nghiêm túc làm những việc nhỏ, thì cái “tài” của bạn mới dần dần được bộc lộ, mới được trọng dụng, tin dùng.
Trên đời làm gì có ai tài không gặp vận, chỉ toàn người tài không đủ dùng mà thôi!
Thegioibantin.com | Vina Aspire News
Nguồn: cafef.vn